Lại nhớ anh rồi đấy, nhớ thương anh nhiều đấy Phải chi ngày ấy đừng buông tay nhau thật mau Một câu nói chia tay (một câu nói chia tay), cả đời này (cả đời này) Ôm tương tư đau thương, sầu vấn vương Mình mất nhau rồi đấy, đớn đau em nhận lấy Hồi ức ngày ấy nhạt nhoà tan theo làn mây Thương đến mấy cũng buông (thương đến mấy cũng buông), trách ai được (trách ai được) Lời hứa suốt kiếp có nhau nay còn đâu? Tại sao đêm đã khuya vẫn không ngủ được? Con tim em vấn vương đến hoang đường Càng về đêm, lòng càng đau thêm Từng vết xước vẫn âm thầm nhỏ máu (âm thầm nhỏ máu) Rời xa nhau, vẫn mong hỏi thăm một lần Nhưng chẳng còn lý do để cất thành lời Thời gian là liều thuốc tốt nhất Mà cớ sao vẫn tàn nhẫn đến vậy? Lại nhớ anh rồi đấy, nhớ thương anh nhiều đấy Phải chi ngày ấy đừng buông tay nhau thật mau Một câu nói chia tay (một câu nói chia tay), cả đời này (cả đời này) Ôm tương tư đau thương, sầu vấn vương Mình mất nhau rồi đấy, đớn đau em nhận lấy Hồi ức ngày ấy nhạt nhoà tan theo làn mây Thương đến mấy cũng buông (thương đến mấy cũng buông), trách ai được (trách ai được) Lời hứa suốt kiếp có nhau nay còn đâu? Tại sao đêm đã khuya vẫn không ngủ được? Con tim em vấn vương đến hoang đường Càng về đêm, lòng càng đau thêm Từng vết xước vẫn âm thầm nhỏ máu (âm thầm nhỏ máu) Rời xa nhau, vẫn mong hỏi thăm một lần Nhưng chẳng còn lý do để cất thành lời Thời gian là liều thuốc tốt nhất Mà cớ sao vẫn tàn nhẫn đến vậy? (Cớ sao vẫn tàn nhẫn đến vậy?) Lại nhớ anh rồi đấy, nhớ thương anh nhiều đấy Phải chi ngày ấy đừng buông tay nhau thật mau (thật mau) Một câu nói chia tay, cả đời này Ôm tương tư đau thương, sầu vấn vương Mình mất nhau rồi đấy, đớn đau em nhận lấy Hồi ức ngày ấy nhạt nhoà tan theo làn mây (làn mây) Thương đến mấy cũng buông, trách ai được Lời hứa suốt kiếp có nhau nay còn đâu? Lại nhớ anh rồi đấy, nhớ thương anh nhiều đấy Phải chi ngày ấy đừng buông tay nhau thật mau Một câu nói chia tay, cả đời này Ôm tương tư đau thương, sầu vấn vương (vấn vương) Mình mất nhau rồi đấy, đớn đau em nhận lấy Hồi ức ngày ấy nhạt nhoà tan theo làn mây Thương đến mấy cũng buông (thương đến mấy cũng buông), trách ai được (trách ai được) Lời hứa suốt kiếp có nhau nay còn đâu?