Cũng từng treo ảnh thần tượng Từng quyết tâm theo đổi những lí tưởng không chịu nhân nhượng Ngồi một góc sân thượng Ôm giấc mơ nặng trong cơ thể chẳng được bao nhiêu cân lượng Rồi cũng nhận được những lời khen Đến cả từ những người ngoài chứ không chỉ từ những người quen Bản lĩnh để cười lên trước những tranh cãi Chấp nhận có người quý ắt có người ghen Từng trốn học tụ tập, tự học cách thu âm Ngày thường như Chủ nhật, thiếu thốn phải tự thân Ghi âm bằng điện thoại vì tài khoản số dư âm Phòng không dán xốp, chịu trách móc của cư dân Rồi tìm cơ hội như trai gái cầu duyên Tuổi trẻ có gì nhiều ngoài một cái đầu điên Nhận hết mọi đề nghị dù miễn phí hay có tiền Hai trăm nghìn, 6 thằng diễn, sân khấu lớn đầu tiên Nên từng nhìn đời bằng con mắt xanh trong Từng nghĩ làm thật giỏi thì mọi thứ đến nhanh không Từng nghĩ đường sự nghiệp của ai cũng hanh thông Từng nghĩ chỉ đam mê là đủ để thành công Sáng rồi lại tối, hai nửa cứ luân phiên Vẫn tìm kiếm cơ hội dù bắt đầu thấy truân chuyên Mong đam mê có thể nên một phen sự nghiệp Nhưng chẳng lẽ phải từ biệt như chẳng có nhân duyên? Vì chẳng được gì nhiều sau khi bám trụ vài năm Ngoài những người bạn nên tự nhủ phải chăng May mắn mình đang thiếu hay là do năng khiếu Của chính mình ngay từ đầu đã không đủ khả năng? Chênh vênh mâu thuẫn, chẳng có điểm tựa nào Không người hiểu, không ai đó để dựa vào Thứ đang khiến cho bản thẩn khổ sở Lại là thứ duy nhất mình có thể tự hào Từ rất lâu rồi Chẳng phút nào thôi Cuộc chiến của tôi vẫn chưa kết thúc Cuộc sống trưởng thành không như điều ước ngày xanh Cuộc chiến của tôi vẫn chưa kết thúc Cuộc chiến của tôi là những giằng co Để thấy bình yên ở trong chính mình Chẳng phút nào thôi Cuộc chiến của tôi Đã chọn công việc chẳng hề thiết tha Chào ngày mới bằng sự ngao ngán Biết con đường này chẳng thể tiến xa Nhưng chẳng biết đi tới con đường nào khác Tự nhắc bản thân đây là tạm thời Rồi sẽ làm điều mình chưa từng buông tay Tạm thời là đến lúc nào? Hay quá hạn rồi? Vẫn đang kẹt cứng trong những guồng quay Dù nó giúp bỏ tiền vào tài khoản, chi tiêu và sắm sửa Nào là điện, nào là mạng, nào nước nóng mà tắm rửa Dám thể hiện với bè bạn, giữ thể diện cho gia đình Trước câu hỏi cháu nó làm đâu, khoe con họ vượt qua mình Vì tình thế như vậy nên đảm nhận Tự dặn mình làm việc thêm cẩn thận Bám lấy thứ bấy nay chưa bao giờ thấy hay Trôi theo cái phẩy tay tự bỏ quên cảm nhận Và thấy vui khi được lao vào giấc ngủ ngay khi có thể Đành giấu đi điều khó chịu chẳng cho ai biết ngoài mình vậy Chọn báo thức là bản nhạc yêu thích Để giảm bớt đi phần nào cảm giác chán ghét cái thời điểm phải tỉnh dậy Nhưng rồi chỉ dần ghét cả bản nhạc đó Chứ không hề bớt tiêu cực như lúc chọn lựa vẫn mong Giai điệu lúc trước vẫn khơi dậy những cảm xúc tốt đẹp Giờ chẳng còn ý nghĩa gì ngoài một lời nhắc chấm công Người thân lo lắng mãi cũng chán cảnh điện thoại tắt chuông Khi tan làm, nhưng thật tình Những tin nhắn giao việc buổi tối trở thành nỗi ám ảnh Giờ nghe tiếng thông báo Zalo vẳng lên cũng giật mình Phải quen làm quá giờ rồi quen với chậm lương Quen bị gaslight rồi dè bỉu, đau cắt tới tận xương Quen check mail trong rạp, quen ăn vội khẩn trương Tan muộn trễ hẹn, quen với giận dỗi ẩm ương Từ rất lâu rồi Chẳng phút nào thôi Cuộc chiến của tôi vẫn chưa kết thúc Cuộc sống trưởng thành không như điều ước ngày xanh Cuộc chiến của tôi vẫn chưa kết thúc Cuộc chiến của tôi là những giằng co Để thấy bình yên ở trong chính mình Chẳng phút nào thôi Cuộc chiến của tôi Tiếng nói nội tâm, muốn một giây yên lặng Bước giữa làn ranh, mơ mộng hay hiện thực Muốn lo cuộc sống, cũng muốn làm sao Để đam mê vẫn luôn vẹn nguyên Tâm trí của tôi, muốn một giây yên lặng Vì từ rất lâu rồi Chẳng phút nào thôi Cuộc chiến của tôi vẫn chưa kết thúc Cuộc sống trưởng thành không như điều ước ngày xanh Cuộc chiến của tôi vẫn chưa kết thúc Cuộc chiến của tôi là những giằng co Để thấy bình yên ở trong chính mình Chẳng phút nào thôi Cuộc chiến của tôi