Nắm lấy tay em kệ những nỗi đau Đôi chân chạy nhanh băng qua bao núi cao vực sâu Xung quanh như phủ kín bóng đêm, sa mạc đã khoác lên Một trời u tối khiến ta bỗng chốc như lạc lối Ta sẽ không buông tay cho dù mai Mặt trời rồi chẳng lên chiếu sáng đoạn đường không bóng ai Em sẽ luôn kề bên anh Cùng anh chạy khỏi thế giới này Và Trái Đất hóa thành những giấc mơ êm Chỉ cần được đi bên em mỗi đêm Phía trước con đường kia dù trời giông tố mây đen kéo về uh-uhm Chỉ cần có anh cầm chặt tay em Đưa em bay vào những khung trời bình yên Và ngàn nỗi đau sẽ tan biến mau Chạy thoát ra khỏi nơi đây anh cùng em đến những vùng trời trôi theo áng mây Cùng giơ cánh tay, tưởng tượng rằng mình tung cánh bay Đừng chần chờ hãy tới đây cùng anh mình chạy khỏi thế giới này Bỏ hết sau lưng những nỗi âu lo Gạt hết suy tư, vấn vương, so đo Mặc kệ nơi cuộc sống ai kia đổi thay Và cùng tìm về một nơi xa, bay cùng gió Mãi mãi là anh, yêu em không lý do Anh sẽ luôn kề bên em, chạy về phía bên kia bầu trời Nắm lấy tay em kệ những nỗi đau Đôi chân chạy nhanh băng qua bao núi cao vực sâu Xung quanh như phủ kín bóng đêm, sa mạc đã khoác lên Một trời u tối khiến ta bỗng chốc như lạc lối Ta sẽ không buông tay cho dù mai Mặt trời rồi chẳng lên chiếu sáng đoạn đường không bóng ai Em sẽ luôn kề bên anh Cùng anh chạy khỏi thế giới này ♪ Mỗi khi anh đang thấy chán Em ở với anh chỉ yên lặng có được không? Đưa ra bàn tay nhỏ xinh để anh bám Để anh không thấy như chìm sâu dưới biển rộng Bên ngoài cửa sổ cảnh vật đi ngang qua Bên trong thế giới chỉ có riêng hai ta Chẳng cần để ý rằng con phố cũ ngày nào vẫn ồn ào hôm nay sẽ đưa mình đi bao xa Bên em từng phút với anh là vàng là ngọc Kiếp người phù vân, còn nhân sinh là mộng Mọi thứ sẽ qua, còn hai chúng ta Chạy trốn thế giới qua đường ngang, sang đường dọc Ở bên cạnh nhau khi thế giới này sau lưng Nắm chặt tay nhau cho đến khi Trái Đất dừng Anh không quan tâm nếu bão giông nay chưa ngưng Vì anh đã có nắng ấm trong mắt nâu em chứa đựng, ya Anh sẽ nhắc em nhớ đến những cơn mơ em đã từng chờ Vì đời cuốn trôi ta đi, biết đâu ai ngờ (cuốn trôi ta đi) Ta sẽ nhắc nhau nhớ, ta sẽ không quên lý do tồn tại Tựa vào vai anh, ta trốn khỏi thế giới này Nắm lấy tay em kệ những nỗi đau Đôi chân chạy nhanh băng qua bao núi cao vực sâu Xung quanh như phủ kín bóng đêm, sa mạc đã khoác lên Một trời u tối khiến ta bỗng chốc như lạc lối Ta sẽ không buông tay cho dù mai Mặt trời rồi chẳng lên chiếu sáng đoạn đường không bóng ai Em sẽ luôn kề bên anh Cùng anh chạy khỏi thế giới này