Suốt hai hôm em không nhận được một tin nhắn Một lời anh hỏi thăm, cùng nhau đi quán ăn lúc năm giờ Muốn rong chơi cuối tuần và xem bộ phim mới Nhưng anh chẳng biết đâu rồi ra vào, đứng lại, ngồi mong chờ cuộc gọi tới Nhiều suy nghĩ đã xóa tan bao mộng mơ Lỡ biết đâu bất ngờ anh có thêm ai để chờ, ooh-ooh-ooh Dù em biết anh cũng có bao điều lắng lo Nhưng nhớ nhung cứ làm em mãi vu vơ nghĩ rằng Anh chẳng quan tâm em nữa rồi Không nhớ em, để em hờn dỗi Lo tình yêu mà không vun đắp mỗi ngày sẽ không còn mới, anh ơi Anh chẳng quan tâm em nữa rồi Em biết sao mỗi khi trời tối? Có lẽ rằng vì đã quen anh yêu chiều nhiều quá nên thiếu, em lo Gửi em, cô gái của anh vài điều anh chẳng bao giờ dám nói Chuyện nắng, chuyện mưa, chuyện gì đi nữa, anh cũng trót thương em rồi Chẳng phải anh không quan tâm, cũng chẳng phải là anh muốn hờn dỗi Tình mình là dĩa cơm rang, anh nêm chút mắm, chút muối rồi thôi Anh biết tính em khó chiều, anh cũng biết là nàng hay lo xa Lo còn ham vui ngoài kia, nhỡ anh lại quên mất đường về nhà Mình ơi, tôi thương mình nhất, ta về đóng cửa bảo nhau Mình ơi, tha lỗi cho tôi, hôm nay lần cuối cũng như lần đầu Anh chẳng quan tâm em nữa rồi Không nhớ em, để em hờn dỗi Lo tình yêu mà không vun đắp mỗi ngày sẽ không còn mới, anh ơi Anh chẳng quan tâm em nữa rồi Em biết sao mỗi khi trời tối? Có lẽ rằng vì đã quen anh yêu chiều nhiều quá nên thiếu, em lo Ooh-ooh-ooh (ooh) Pa-da-pa-pa-da-da-da Da-da-da Anh chẳng quan tâm em nữa Anh chẳng quan tâm em nữa rồi Không nhớ em, để em hờn dỗi Lo tình yêu mà không vun đắp mỗi ngày sẽ không còn mới, anh ơi Anh chẳng quan tâm em nữa rồi Em biết sao mỗi khi trời tối? Có lẽ rằng vì đã quen anh yêu chiều nhiều quá nên thiếu, em lo