Nếu anh đào có thể nở rộ thêm lần nữa Nếu vị tha của em không phải lời bào chữa Anh vẫn muốn trở về dù hình hài chẳng còn nguyên vẹn Bỏ tất cả chỉ mong sống lại dẫu chỉ 1 ngày bên em Dù biết là ngày tăm tối nơi đó đã không còn chỗ bên anh Dù biết cơ hội lần này như là sợi tơ bé nhỏ mong manh Mà sao nơi đây vẫn mãi quoặn thắt chỉ còn là 1 khoảng lặng Đã có lúc nghĩ em sẽ ở lại, người đã từng là tia nắng Đâu phải bão giông nào cũng thử thách chân tình Đâu phải cứ trao thật nhiều cảm xúc Là anh không biết quý trọng thân mình Anh yêu tất cả những thứ đến trong đời anh Cả em có lẽ giờ chỉ là một kỉ niệm xanh thắm ở bầu trời xanh Vì anh mãi không hiểu nỗi, vì anh mãi cứ trôi xa Vì anh còn mỗi anh thôi, anh vẫn ở đấy để yêu em thôi mà Và anh vẫn ở lại yêu em đấy thôi mà Giống như đã được định sẵn mình lướt qua nhau thật vội cã Anh là tội lỗi khi xuất hiện rồi tự hủy hoại Tiên truyện của đôi ta Điều gì tồi tệ hơn nữa khi tay không còn được níu giữ Những thói quen xưa buộc phải từ bỏ chỉ để lại đống tâm tư Rồi dường như bằng cách nào đó thật lạ em chẳng còn thể tiếp tục Lời yéu thương của anh cả giọt nước mắt cũng chẳng còn đủ thuyết phục Anh đã dùng mọi cách có thể thì em vẫn lại cho nó hờ qua Anh mệt mỏi chỉ muốn lặng đi thì chỉ khiến chuyện cứ thế rời xa Là cơn sóng lênh đênh mãi một đời Chẳng thể tìm thấy để hòa chung một dòng Sao em vội bỏ mặc lại cả gió và nắng chẳng lẽ chỉ mỗi anh là thật lòng Nhưng em thấy đấy lại một lần nữa Những bản nhạc này lại được ngân lên và Sau tất cả em vẫn là điều tuyệt nhất, hãy để anh được bên em mà Em vẫn là điều tuyệt nhất thôi mà Có phải mọi thứ diễn ra tới thời điểm này là do anh đã không trân trọng Hay là lời nguyền nào đó chỉ là lí Do em cảnh báo trước cho ngày hôm nay Đáng tiếc, đáng tiếc không phải là anh bên em đến phút cuối cùng Anh có thể xin một lần được không, anh còn giữ quá nhiều hồi ức về em Nếu trời có đổ mưa, Anh chẳng chạy đi đâu cả, anh đã luôn ở đấy với em mà Anh đã luôn đấy với em mà? Ngày gặp lại ánh mắt của em vẫn luôn xa lạ Em chào hỏi nhưng anh cảm nhận được đã chẳng còn gì giữa hai ta Thật buồn cười đánh đổi tất cả mà chẳng giữ nổi được một người Một chuyến đi nghĩ sẽ bền vững nhưng quay đầu lại đã chẳng còn nhau Rồi tự hỏi thế gian có nhân duyên phận kiếp người cứ thế xoay vòng Em đã đến sao không ở lại chỉ còn vết thương khắc mãi trong lòng Ngày biển trời từ bỏ ngôi vương để có thể hòa được gần vào nhau Có lẽ nào khi đó là ngày chúng ta sẽ lại một lần nữa được sống vì nhau