Đông sang người lại cuộn tròn trong chăn Thu qua một chiều băn khoăn Hạ buồn vì mình quên nắng đã vương góc sân và khoảng trời Vắng bóng xuân qua nhiều năm ♪ Hôm nao bầu trời đêm mất đi Ngàn sao trong mắt khi Ngoài xa xôi nghe ầm tiếng sấm nghiến ngấu như đang gầm Rạch ngang cơn mê dại Mình mang u mê hoài Hôm nao tình cơn mộng có nhớ Lúc trước kia từng mơ Hôn Lên mắt môi em thơm nồng một trời hoa sữa bay Theo bước chân em xoay vòng và nụ cười say Năm tháng qua trong căn phòng nhẹ tựa bàn tay Đong đầy Tan Trong ánh dương ban mai hồng rực trời phượng vĩ rơi Trông đôi mắt em muôn trùng điệp sóng biển khơi Đêm khát trăng anh đi tìm bạc đầu chưa thôi Xa rồi Khi ta còn thơ ngây Mấy khi mình lắng lo về đời Ai hơn và ai thua Biết đâu mà cứ hơn thiệt người Xin cho người giữ lấy Bao nhiêu năm đời người ngất ngây Hôm nao bầu trời đêm mất đi Ngàn sao trong mắt khi Ngoài xa xôi nghe ầm tiếng sấm nghiến ngấu như đang gầm Rạch ngang cơn mê dại Mình mang u mê hoài Hôm nao tình cơn mộng có nhớ Lúc trước kia từng mơ Hôn Lên mắt môi em thơm nồng một trời hoa sữa bay Theo bước chân em xoay vòng và nụ cười say Năm tháng qua trong căn phòng nhẹ tựa bàn tay Đong đầy Tan Trong ánh dương ban mai hồng rực trời phượng vĩ rơi Trông đôi mắt em muôn trùng điệp sóng biển khơi Đêm khát trăng anh đi tìm bạc đầu chưa thôi Xa rồi Miên man dọc ngang suốt đời (bao lâu nữa) Cho anh tựa lưng bên người (để dệt áo hoa) Miên man dọc ngang suốt đời (trăng sáng mang qua) Cho anh tựa lưng bên người ♪ Miên man dọc ngang suốt đời Biết bao mùa qua Cho em tựa lưng bên người dưới muôn trùng hoa Thương ai dại trao thân này mất cho người ta Xa mãi