Viết gửi anh bạn cũ Lánh thân trong thực tại Người đưa thư đã nói với tôi anh là ai Kính hỏi anh một câu Trước khi anh quay lại Liệu rằng anh có muốn giúp tôi thêm lần cuối? Tôi phải đi khắp trần gian Trả người ta giấc mơ Trả người ta giọng hát trong đêm dài Khi trời chỉ tối đen không dừng lại Vì hồn tôi Là giọng hát Của trăm vạn Hồn thơ khác Đang oán than tôi Trả họ về với trần gian Trả họ rừng ước mơ Trả họ trăm vạn kiếp thơ không thành Để về với chúng sinh trong an lành Trả họ đi Về ngày trước Khi nhân loại Còn mong ước ♪ Có chăng anh còn nhớ Lúc tôi sinh ra đời Mười hồi chuông thánh thót báo tin trên trời cao Mấy kỉ nguyên ngồi hát Giữ chân cơn im lặng Mà rồi trời vẫn cứ xóa đi từng khoảng nắng Tôi phải đi khắp trần gian Trả người ta giấc mơ Trả người ta giọng hát trong đêm dài Khi trời chỉ tối đen không dừng lại Trả hồn tôi Vào quên lãng Như khái niệm Ngược năm tháng Nên thế tôi mới Đành phải mạn phép nhờ anh Kể lại cho thế gian Kể họ nghe người hát rong sinh ra Từ một điều ước bốn phương xa lạ Kể họ nghe Ngày trời sáng Tôi đã trả Sạch ân oán