Vì tâm trí mình chẳng thể nhớ Sao tâm can mình chẳng thế nhớ Ta không sao chạy thoát màn đêm Ta không sao chạy thoát màn đêm Trôi đi! Trôi đi! On the flow Trôi đi! Trôi đi! On the flow Yếu ớt hơi ấm 1 lần cuối trên môi giờ đây ta đã mất trí rồi Những chiều muộn màng Cùng ngắm mặt trời tàn Giá lạnh ngập tràn Gương mặt tàn ác mỗi lúc ánh trăng khuya chiếu màn trời Khi hai ta bắt đầu cuộc chơi Mọi vật trước mắt giờ trắng xoá Em là ai trong tâm trí ta? Sao anh mất dấu con đường này đêm nay Muốn nhớ thật nhiều mà không thể nhớ Cứ bám lấy hư vô đó Nhá nhem khuôn mặt Tim anh như ngừng đập Anh như vô tri Không còn cảm nhận vị giác Khung trang nhuốm máu Đêm lạnh lùng tàn ác Anh đã khiến em đau bằng lời thầm thì Anh đã hoá điên vì dần dần mất trí Tựa như cánh hồng nhẹ rơi Mầu đỏ sắc bay ngang lưng trời Đang chảy xiết trên đôi môi Đang chảy xiết trên đôi môi Và thuộc về thế giới của nhau Ngắm ánh sao rơi Giống như mình chưa từng Giống như mình chưa từng lạc vào trong mù khơi vô hình Ta chẳng thể nào gặp lại nhau lần nữa Khi hình dạng trong ta tan ra mục rữa Đêm nay trăng kia lại tàn Giọt nước mắt rơi muộn màng nơi đây Mắt anh đã mù rồi Chẳng cảm nhận được hết đúng sai Anh mất đi linh hồn mình Từ bóng tối em đưa bàn tay vô định Nhạt nhoà đi những chiều muộn màng Ngắm mặt trời tàn Giá lạnh ngập tràn Em là ai mà không thể nhớ ra? Em là ai mà không thể nhớ ra? Em là ai mà không thể nhớ ra? Em là ai mà chẳng thể nhớ ra?