Là mưa xa xôi đã tới Hay ta xa vì đêm nhạt nhòa sương rơi? Hay ta xa vì anh giờ đây đã khác? Là mưa xa xôi đã tới Hay ta xa vì đêm nhạt nhòa sương rơi? Hay ta xa vì anh giờ đây đã khác rồi? Nên vu vơ vậy thôi người ơi, buồn sẽ vơi Anh viết thư này từ nơi tận cùng nỗi nhớ Chẳng muốn dài dòng để ta khỏi mất thì giờ Anh gặp vấn đề về việc yêu một ai đó Trượt dài bởi sai lầm và trốn tránh trong lập lờ Này em, anh có chút yêu thương được băng bó vụng về Anh yêu một người mà buồn vui gì cũng kể Anh có chút đau thương đêm nào cũng thế Đem ra gặm nhấm xong rồi trề môi hẳn là chê Thật buồn, ta biết tình tan Bên vài tiếng đàn tích tịch tình tang Anh không còn lãng mạn, tim trở nên khô khốc Tựa đầu bên nắng vàng của hoàng hôn buông mệt nhọc Anh đã vùi chôn mình trong quá khứ, hay chỉ là cơn mơ? Chút đợi chờ, chút thương nhớ, vài câu thăm hỏi bâng quơ Gần nhau để biết thở, nắm chặt tay để biết buông Nên yêu em chỉ là cớ để anh tự khiến mình buồn Là mưa xa xôi đã tới Hay ta xa vì đêm nhạt nhòa sương rơi? Hay ta xa vì anh giờ đây đã khác rồi? Nên vu vơ vậy thôi, người ơi, buồn sẽ vơi (Là khi những chiếc ôm vừa qua bỗng tan đi nhanh quá) (Câu chia tay từ em, câu chia tay từ anh) Và quá khứ giờ đây, ôi trông sao thật hốc hác Ta tránh cơn giông nhưng rơi vào cơn lốc khác Ta bỏ nhau đi mặc cho ngày xưa mốc nát Anh trở nên thật hèn khi tự cho mình xốc vác Ta chọn nhau bởi con tim nhưng để lý trí vào cuộc Ta vốn đều muốn tự do rồi tự do cho phép ràng buộc Ta gieo lời thương đau đến nỗi xoa dịu không cách nào được Này em, anh không chấp nhận trước tàn cuộc rằng là Ta đã cố nhớ hay chỉ bởi nó khó quên? Là tâm tư anh vốn nâng niu thứ chẳng có tên Là vân vân, vân vân, những mâu thuẫn thế nên Làm sao không quan tâm, em có cam tâm để quên? Cơn đau vô ý bỗng chốc khiến ta quắt quay Và anh luôn vẫn thế hay không biết mình đổi thay? Tình yêu đã hư hao nhưng vẫn đủ để chất đầy Và những thói quen xưa anh vẫn ôn lại mỗi ngày Nhưng đâu có cơn mưa nào mang em đi là mình tự cố dối lòng Anh đã lỡ ôm thêm cho mình hàng ngàn câu hỏi (dẫu rằng) Không ai muốn phải ôm chuyện buồn rồi ngồi ngoài trời chờ mưa rơi Sau tất cả chỉ anh ở lại cùng màn đêm tối Ta đã cố nhớ hay chỉ bởi nó khó quên? Là tâm tư anh vốn nâng niu thứ chẳng có tên Là vân vân, vân vân, những mâu thuẫn thế nên (Làm sao không quan tâm) sau tất cả chỉ anh ở lại ♪ Cùng màn đêm