Khi cuốn sách em đặt xuống chẳng là tập thơ ngày hôm trước Khi chiếc cốc em vừa uống thật lạ chẳng giống khi xưa từng Khi mà những trang nhật kí ngày nào lạnh lùng em xóa đi Khi mà những chuyện ta nói cùng nhau không Thành câu, đã thôi từ lâu, tình cũng phai nhạt màu. Thì tôi sẽ là người giữ những kỉ niệm hai chúng ta Để nếu như một ngày ta cách xa Tự nhắc tôi rằng mọi chuyện sẽ qua Dù cho em chẳng quay về Thì tôi sẽ là người giữ những kỉ niệm hai chúng ta Để nếu như một ngày ta mãi xa Tự hứa thôi rằng tôi vẫn thế mà Và con tim vẫn sống cho em. Khi nụ hôn em chạm khẽ chẳng còn đậm lên màu kí ức Khi đôi mắt em lặng lẽ mỏi mòn vì những lo âu nào Khi vòng tay em rồi sẽ cuộn tròn một mình trong giấc mơ Khi mà con đường ta bước cùng nhau, Trôi về đâu, bỏ tôi đằng sau, tình cũng phai nhạt màu. Nhiều khi chợt thấy mình khờ dại quá cứ mong chờ ngày mai lên Đợi ai thêm mà đêm xuống... cứ âm thầm.