Hà Nội tôi năm tháng rất xưa Tình yêu tôi không bao giờ cũ Chạm vào đâu cũng thấy thân thương Hàng cây, góc phố, con đường Hà Nội tôi xưa mãi rất xưa Dù rất xưa chưa bao giờ cũ Là mùa sưa áo trắng ngây thơ Là bờ vai ngát sen Tây hồ Lắm lúc bơ vơ mặc bước chân lang thang hè phố Chiều riêng bóng ta chuyện cái búp đa Giờ gặp nhau vẫn cười rúc rích Bạn bè tôi lũ dế ngây ngô Hà Nội tôi chúng nó chung sân Nồi bánh chưng chung vui ngày Tết Vỉa hè đêm phố vắng lai rai Lũ trẻ xưa giờ sắm vai ông bà Hà Nội tôi nhớ đến đêm mơ Là mẹ tôi chuông chiều lặng lẽ Ngày nào con mang nỗi bơ vơ Mẹ ơi, con vẫn bé đến bây giờ Lắm lúc bơ vơ mặc bước chân lang thang hè phố Chiều riêng bóng ta chuyện cái búp đa Giờ gặp nhau vẫn cười rúc rích Bạn bè tôi lũ dế ngây ngô Hà Nội tôi chúng nó chung sân Nồi bánh chưng chung vui ngày tết Vỉa hè đêm phố vắng lai rai Lũ trẻ xưa giờ sắm vai ông bà Chợt nhìn lên một thoáng mây xa Chuyện ngày xưa rất xưa còn đó Tìm đâu khóe mắt sương lăn Phù du bóng nước trắng ngần Cành xuân thấm ướt sương mơ Tình ngây ngô chưa bao giờ cũ Lời ngây ngô tôi hát vu vơ Hà Nội tôi chẳng cũ bao giờ Ha, ah ha ah ha Ha, ah ha, ah ha ah ah Ha, ah ha ah ha Hà Nội tôi chẳng cũ bao giờ