Khi muôn sao đêm bật khóc Nghe mưa rơi trên làn tóc, có vương cánh hoa tàn Là ta đi kiếm ánh trăng vàng Bài ca âm vang, vang trong thành phố không người quá mơ màng Ta cô đơn giữa muôn ngàn Vì sao không tên chợt biến tan Trời cao mong manh nhìn thế gian Thành phố lên đèn, tìm đâu chốn cũ êm đềm Chỉ một người Ta buông ra làn khói khi lỡ hẹn với nụ cười Màn đêm tan nhanh để lại thấy như chính mình với muôn người Một vì sao cô đơn giữa cuộc đời Khi muôn sao đêm bật khóc Nghe mưa rơi trên làn tóc, có vương cánh hoa tàn Là ta đi kiếm ánh trăng vàng Bài ca âm vang, vang trong thành phố không người quá mơ màng Ta lang thang giữa muôn ngàn Giọt sương rơi trên đầu ngón tay Mộng mơ theo ai về sớm nay Thời gian cứ trôi hoài Luồn qua mái tóc hoa cài Ngày thật dài, huh, oh, oh Ta buông ra làn khói khi lỡ hẹn với nụ cười Màn đêm tan nhanh để lại thấy như chính mình với muôn người Một vì sao cô đơn giữa cuộc đời Khi muôn sao đêm bật khóc Nghe mưa rơi trên làn tóc, có vương cánh hoa tàn Là ta đi kiếm ánh trăng vàng Bài ca âm vang, vang trong thành phố không người quá mơ màng Ta cô đơn giữa muôn ngàn vì sao Giữa muôn ngàn vì sao Ta cô đơn giữa muôn ngàn vì sao, whoa, oh oh ♪ Thiên hà kia quá xa vời Ngàn vì sao cô đơn lướt qua trời Một đêm trắng lấp lánh ước ao về đây Mặt trăng kia sao không sáng soi trời mây Ta kiếm tìm hết một đời ♪ Hoh, oh, oh Hoh, oh, oh Hey, yeah, hey yeah Hoh, oh, oh