Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu Trời mơ trong cảnh thực huyền mơ Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt Như đón từ xa một ý thơ Từ trong cõi huyền mơ Một sinh linh ngẩn ngơ Lạc bước chồn hồng hoang những nghi ngờ Tìm đâu ánh hào quang Tìm đâu trong ngổn ngang? Tuyệt vọng trôi màn đêm tối Ước muốn cháy trong tim cằn, lé loi hi vọng Một lần tắm mát trong ánh sáng Tim non ứa nỗi u sầu Khát khao muôn màu xóa đi đêm tối Hỡi thế gian hãy biến tan trong giây lát Cho hoang đường ngập trong mắt Vén mây mù, nhìn thấu thế gian Hồn heo hút lặng thinh Lặng im trong bóng hình Ngả nghiêng cõi trần ai giữa muôn hình Màn đêm tối thở than Lời cô đơn miên man Đoạ đầy linh hồn tăm tối Trút hết nỗi bi thương nào Thét vang vô vọng Nguyện cầu cho ước mong ánh sáng Tim non ứa nỗi u sầu Khát khao muôn màu xoá đi đêm tối Cõi hỗn mang bỗng biến tan trong hư lãng Ánh sáng nào ngập trong mắt Kìa nơi chốn xa thấp thoáng Ánh Trăng quỳ Dìm hồn ngập vào trong ánh sáng kia Sầu đau biến tan Cùng ánh trăng, cùng với ta Lả lơi ánh trăng, đánh thức thế gian u huyền Trời từ bi trên cao nay ứa sương sa Đọng trong mắt sâu Ánh trăng trải lối đi qua muôn trùng Ngước nhìn dòng thời gian trôi theo gió mây Chợt hồn bâng khuâng nguyện cầu xa xăm Rằng một ai kia nơi xa tít tắp,ngắm nhìn ta Ánh trăng dìu hồn ta qua nơi chốn xa Hẹn một đêm thâu sương giăng kín lối Tìm mộng xa xôi, nơi không bóng tối Mộng nơi rất xa, mộng cho ta quên hết Bước chân vội lần theo dấu vết Ánh trăng Ngàn trùng xa xôi, băn khoăn luyến tiếc Mộng thực hay mơ đâu ai có biết Mộng là ước mơ, mộng cho ta tan biến Trên cao Mộng trao ánh mắt Tim nghe rạn vỡ nỗi đau lạ lùng, khát khao tột cùng ước mơ Trinh nguyên ai chôn nơi đáy mồ, vùi vào lãng quên Ai hỡi ai, ai đang thương nhớ ai Hồn lạc bước phiêu du trong sầu thương, trôi ngàn phương Ai biết ai lặng thầm chờ mong bóng ai Bao ước mơ biết đâu tàn phai? Mộng xin chớ biến tan cùng với áng mây ngàn về hư vô Mơ màng, Mộng lặng im dưới Ánh Trăng Mộng tựa chiêm bao, Mộng tựa trăng sao Tựa đại dương xa xôi con sóng lớn Mộng gần sát bên Mộng cho ta say ánh sáng trần duyên Ánh trăng tỏ giùm ta bao nỗi thiết tha Ngại ngùng yêu thương, tim nghe thống thiết Nguyện cầu muôn năm, bên ai suốt kiếp Mộng là ước mơ, Mộng cho ta tan biến Ta đương chìm trong ước muốn Tim nghe rạn vỡ nỗi đau lạ lùng, khát khao tột cùng ước mơ Nguyện cầu thời gian mãi lắng đọng, ngừng trôi tháng năm... Ai hỡi ai, ai đang thương nhớ ai Hồn lạc bước phiêu du trong sầu thương, trôi ngàn phương Ai biết ai lặng thầm chờ mong bóng ai Bao ước mơ biết đâu tàn phai? Mộng xin chớ biến tan cùng với áng mây ngàn về hư vô Nào ngờ đâu cơn bão giông Mộng dần chìm khuất trong cơn bão điên cuồng Ngàn ngọn lửa yêu ma cháy lên Ngàn lời ai xiết rên dưới những nấm mồ Tim ta đau buốt Thân ta lạnh giá phong ba Máu thắm ngàn nỗi đau thịt da Tim ta ngậm cứng xót xa Muốn thét gào rạn bóng đêm! Ai đang ngồi kề sát bên? Ai đang lặng bước trên sóng đêm Hay linh hồn ta xiết rên Bay lên nhìn ngắm xác thân Ta dang trút hết thiêng liêng hiến dâng ngày tạ thế Đời tàn phế Bay lên trên cõi hư không, xác thân còn nằm đó Hồn cùng gió bay xa Mây vẽ hằng hà sa số lệ Là nguồn ly biệt giữa cô đơn Mặc ta ngất ngư trong vũng huyết Nhấm nháp ngàn vạn đớn đau! Ai đang ngồi kề sát bên? Ai đang lặng bước trên sóng đêm Hay linh hồn ta xiết rên? Bay lên nhìn ngắm xác thân Mộng năm xưa nay giờ ở đâu Để hồn ta hoang lạnh đáy sâu Mãi phiêu lạc ôi đến bao giờ? Ước mơ nào đâu tàn phai Nhìn trần gian nhuốm màu xót thương Giọt máu thắm linh hồn vấn vương Thôi hãy bay về nơi chốn nguyệt cầu Biến tan vào một miền xa Từ bao lâu xác thân ngủ sâu Tìm về đâu. linh hồn đớn đau Mãi chia lìa ôi phút ly biệt Khóc than chi phút thương tang? Hồn mênh mang, độc hành bước đi Vầng trăng sáng soi rọi lối đi Hãy quay mặt đi, hết thật rồi Kiếp sinh linh đã phai phôi Xin chôn sâu, bóng Người mơ ấy Muôn năm sau hóa thành tàn tro Để vẫn mãi quyến luyến Bên người, muôn đời, chẳng rời, dẫu là tận thế Niềm thương ấy vẫn nức nở, mong chờ, nào xóa mờ giữa âm u Dẫu cho ta đứng đây, cách xa ai ngàn thế giới Này ai kia có biết chăng, hãy nhớ rằng, nơi vĩnh hằng Ta còn mãi ngắm nhìn Vẫn còn đó bóng hình Giấc mộng xưa Rồi hồn ngắm tử thi hồn tan rã, Bốc thành âm khí loãng nguyệt cầu xa. Hồn mất xác, hồn sẽ cười nghiêng ngả, Và kêu rêu thảm thiết khắp bao la