Đôi khi mây quên theo gió trôi Đôi khi môi quên không cất lời Vội tay vuốt làn tóc rối bời Nhìn theo gió về nơi cuối trời Con tim anh mang bao nhớ thương Gửi một tình yêu xa muôn phương Giờ em như một cơn mơ từng đêm anh nhớ Còn yêu em, còn thương em mãi Chợt nhận ra anh đã đánh mất Tìm lại sao được khi bước chân em xa Tháng năm trôi qua nhanh quá Giấc mơ kia như tan vỡ Còn mình anh mang những nỗi nhớ Một mình anh lạc trong giữa đêm chơ vơ Biết em đang nơi xa lắm Vẫn mong em bao đêm trắng Anh ngồi, đây nhìn đêm dài qua 3 giờ, em chờ phone người ta Em luôn thế, luôn nghĩ, anh là người khiến em phải đau Anh chưa từng, giải thích, chưa một lần muốn ta cãi nhau Những chiều thu man mác gió Vẫn anh trong căn gác nhỏ Ngân nga đôi câu hát đó Về những nỗi buồn không đáng có Tháng năm bên cạnh nhau Dễ dàng buông lời xa vời Nước mắt ai vội lau đành thôi nhìn em vội trao người sau Thương nhau khi ánh nắng sáng ngời Xa nhau khi mưa giăng khắp lối Điều này đúng hay là sai? Là tốt cho cả hai? Chỉ biết ta đã vô tình đến thế Chợt nhận ra anh đã đánh mất Tìm lại sao được khi bước chân em xa Tháng năm trôi qua nhanh quá Giấc mơ kia như tan vỡ Còn mình anh mang những nỗi nhớ Một mình anh lạc trong giữa đêm chơ vơ Biết em đang nơi xa lắm Vẫn mong em bao đêm trắng Làm sao giấu đi đôi mắt nhòe từ ngày em đi ở trong mắt anh Chạm từng chút đau thương nén lại càng thêm xót xa Có khi nào, có khi nào Ở nơi đâu đó nhìn về quá khứ của hai ta em có tiếc? Chợt nhận ra anh đã đánh mất Tìm lại sao được khi bước chân em xa Tháng năm trôi qua nhanh quá Giấc mơ kia như đang dần tan vỡ Còn mình anh mang những nỗi nhớ Một mình anh lạc trong giữa đêm chơ vơ Biết em đang nơi xa lắm Vẫn mong em bao đêm trắng Never wanna let you go Never wanna let you go, bae Never, huh...