Cơn mưa chìm vào tháng tư, anh như mất hồn Khi ấy ai đưa em đi qua con ngõ nhỏ Bài hát anh đưa cho em nghe Mà sao em quên ngay khi từ ngày đầu Hết rồi (hết rồi)... những gì (những gì) Hết rồi (hết rồi)... thế nhé Thì thôi đành phải vỡ nát Mặc cho lòng người vội vã về nhau (về nhau) Theo cơn giông anh thu mình lại Thì thôi anh xin được... Anh xin được nhường lại em Cơn mưa đầu hè lướt nhanh, tim anh khép lại Khi ấy mưa đưa em đi về tận cuối trời Đường phố đôi ta đi bên nhau Tại sao đôi tay em buông chẳng một lời? Anh biết nghe thì thật lạ nhưng nếu như hai ta được lại quen (quen) Vẫn thương em bằng tất cả anh có dù biết có ngày phải nhường lại em (em) Được yêu bao nhiêu cũng là may mắn (may mắn) kể cả chỉ một ngày mến nhau (một ngày) Chuyện tình cảm đếch phải xe máy mà đã mất công đổ là cứ phải đến đâu Nếu ngày bờ môi chẳng thể say đắm (say đắm), còn tay nắm chỉ để giằng xé nhau Khi ấy như một gã hậu vệ tồi (tồi), anh sẽ chẳng giỏi níu kéo đâu Vì tình yêu là một con thuyền lớn nhưng ở trước sóng đời nó cũng chỉ nhỏ teo (yeah) Người từng chở che như bến đỗ đến lúc chỉ giữ nhau lại như mỏ neo Tuổi trẻ là cơn mưa đầu hạ, đẹp long lanh nhưng mau lắm dừng Anh chỉ vui vì trước khi nó tạnh, ta đã có dịp được tắm cùng Có sao nếu như hết duyên nhưng ta không nợ một lời chân thành chúc? Chúc cho một bước ta xa nhau, là một bước gần hơn với hạnh phúc Ta xưa chẳng giàu hi vọng nhưng trời cho mỗi đứa mình khoản vay (vay) Một người yêu mình khờ dại (dại) mà không hề bắt phải trả ngay (ngay) Nhưng giờ đã đến hạn cuối (cuối) nên thôi cho dù không đành (đành) Nhường lại cho thế giới một cô gái đã từng yêu anh Nhưng giờ đã đến hạn cuối (cuối) nên thôi cho dù không đành Nhường lại cho thế giới (giới) Một cô gái đã từng yêu anh Thì thôi đành phải vỡ nát Mặc cho lòng người vội vã về nhau (về nhau) Theo cơn giông anh thu mình lại Thì thôi anh xin được... Anh xin được nhường lại em