Một người quay lưng bước, một người đành câm nín Kết thúc bao yêu thương từ nay đã không còn Cố yêu chỉ thêm đau, chúng ta cách xa nhau Vậy từ nay anh sẽ tập quên cách yêu Một người ra đi lặng lẽ, một người quay trở về Mắt em cay từng giây nhìn theo hình bóng anh dần xa Rừng bao mùa thay lá, tim em bấy nhiêu xót xa Mỉm cười cho qua tình yêu của chúng ta Vội vàng ra đi lặng lẽ, vội vàng quay trở về Đến hôm nay về bên cạnh em người nói anh cần em Đại dương trào bao sóng, trong em bấy nhiêu đau lòng Mỉm cười trên môi mà tim không thấy vui Ngày xưa anh bước theo người ta, bàn tay anh nắm tay người Còn tay nào nắm tay em anh ơi, sao không để em bước đi? Thì bây giờ đã yên vui đôi nơi anh đâu cần nhớ em nhiều Đừng như em, tay buông mà lòng em chẳng buông Một khi anh ở bên người ta mà không thôi nhớ thương em Thì khi người ở bên em anh sẽ không bao giờ ngừng nhớ người ta Tình yêu rồi sẽ ra sao khi chúng ta vẫn còn mãi trốn tìm Chỉ một trái tim không thể trao cả hai người Đành bước đi mà thôi ♪ Vội vàng ra đi lặng lẽ, vội vàng quay trở về Đến hôm nay về bên cạnh em người nói anh cần em Đại dương trào bao sóng, trong em bấy nhiêu đau lòng Mỉm cười trên môi mà tim không thấy vui Ngày xưa anh bước theo người ta, bàn tay anh nắm tay người Còn tay nào nắm tay em anh ơi, sao không để em bước đi? Thì bây giờ đã yên vui đôi nơi anh đâu cần nhớ em nhiều Đừng như em, tay buông mà lòng em chẳng buông Một khi anh ở bên người ta mà không thôi nhớ thương em Thì khi người ở bên em anh sẽ không bao giờ ngừng nhớ người ta Tình yêu rồi sẽ ra sao khi chúng ta vẫn còn mãi trốn tìm? Chỉ một trái tim không thể trao cả hai người Ngày xưa anh bước theo người ta, bàn tay anh nắm tay người Còn tay nào nắm tay em anh ơi, sao không để em bước đi? Thì bây giờ đã yên vui đôi nơi anh đâu cần nhớ em nhiều Đừng như em, tay buông mà lòng em chẳng buông Một khi anh ở bên người ta mà không thôi nhớ thương em Thì khi người ở bên em anh sẽ không bao giờ ngừng nhớ người ta Tình yêu rồi sẽ ra sao khi chúng ta vẫn còn mãi trốn tìm Chỉ một trái tim không thể trao cả hai người Đành bước đi mà thôi