Có lẽ mưa chẳng thôi Trắng xóa cả cuối trời Có những tiếc nuối nơi lòng đầy chơi vơi Cảnh vật vốn thân quen mà thiếu đi em buồn thế Có lẽ anh đã quên Tiếng nói em kế bên Chỉ còn nỗi nhớ em và màn đêm đen Thà đừng nói cho em về những tâm tư từ lâu Giá như ta chẳng hề quen nhau Giá như anh đừng trao yêu thương vội vàng Đơn phương đã lâu ngày Thà cứ như vậy im lặng Giá như ta gặp lại hôm nay Giá như em dừng chân lâu hơn một giây Để anh nói lời chào Giống ngày đầu gặp nhau Anh cũng chỉ là người bình thường Mọi chuyện anh muốn quên đi dù điều ấy sẽ làm anh buồn Nếu ưu phiền có thể đóng gói lên đơn hàng và chuyển phát nhanh Thì bây giờ chẳng phải sống với nỗi mặc cảm đang kiểm soát anh và Chẳng ai nhớ đến bao nhiêu lá thu gần rơi Câu cửa miệng của anh hàng ngày dần thành "giá như mà thôi" Mà tình chẳng muốn nên thôi nên anh chẳng quan tâm đến được mất Ngoài kia bao nhiêu người tốt hơn nhưng em mới là người đặc biệt nhất (đời này) Anh vội trao tình yêu để mai chợt gặp được em mà Ước gì yêu sẽ dễ dàng quên chỉ trong một đêm và Em liệu bao giờ có thấy yêu một người mà bao nhiêu năm trời hàng ngày vẫn cứ đứng đấy mãi không chịu rời ya Chỉ anh thôi Tháng ngày nhanh trôi Một mình anh ngồi đây nhớ em chẳng nói thành lời (giờ còn nỗi nhớ em thôi) Giá như ta chẳng hề quen nhau Giá như anh đừng trao yêu thương vội vàng Đơn phương đã lâu ngày Thà cứ như vậy im lặng Giá như ta gặp lại hôm nay Giá như em dừng chân lâu hơn một giây Để anh nói lời chào Giống ngày đầu gặp nhau Mưa rơi lạnh lùng không thôi Mưa rơi trắng khắp bầu trời Mưa rơi lặng từng giọt buồn trong tôi Bên em anh như thấy chính mình Mà những cơn đau nhiều hơn Giá như ta chẳng hề quen nhau Giá như anh đừng trao yêu thương vội vàng Đơn phương đã lâu ngày Thà cứ như vậy im lặng Giá như ta gặp lại hôm nay Giá như em dừng chân lâu hơn một giây Để anh nói lời chào Giống ngày đầu gặp nhau