Đã tắt đi những hương tình Mà chiều vẫn lên màu nắng Cứ ngỡ đã quên lâu rồi Mà lòng ray rứt từng đêm Suối tóc cứ êm như tơ Quyện vào hương đóa Ngọc Lan Níu mãi tơ vương năm xưa Hồn nghe se sắt nỗi buồn Nhớ mãi, nhớ môi ai cười Dịu dàng nắng vương làn tóc Cứ ngỡ tháng năm lạnh lùng Mờ phai hương sắc ngày qua Có biết bước chân đi xa Là lòng vương vấn tình qua Mãi mãi nuối hương năm xưa Tìm đâu những tháng ngày qua Đã nhủ lòng thôi đừng nhớ Đã nhủ lòng thôi đừng mơ Sao nghe tình quanh quất mỗi đêm Đã dặn lòng thôi đừng nhớ Đã dặn lòng thôi đừng mơ Sao nghe hoài câu hát yêu người Đã bước đi qua nửa đời Mà hồn vẫn run thành tiếng Lóng ngóng mắt ai bên vườn Dịu dàng hương đóa Ngọc Lan Dĩ vãng mãi ngâm nga theo Bài ca vương bóng chiều thu Lá rớt bên hiên dịu dàng Thầm run như tiếng lòng tôi Dĩ vãng mãi ngâm nga theo Bài ca vương bóng chiều thu Lá rớt bên hiên dịu dàng Thầm vương như tiếng lòng tôi ♪ Về đây nghe em, về đây nghe em Về đây mặc áo the, đi guốc mộc Kể chuyện tình bằng lời ca dao Kể chuyện tình bằng nồi ngô khoai Kể chuyện tình bằng hạt lúa mới Và về đây nghe gọi tiếng xưa Để nhớ trong tiếng vỡ bờ Về đây nghe em, về đây nghe em Về đây thỏa ước mơ đi hát dạo Để chào đời bằng hạt sương mai Để bằng lòng ngọt ngào hấp hối Để hận thù người người lắng xuống Rồi tìm nhau như tìm xót xa Trong lúc lệ đã đầy vơi Này hồn ơi lên cao, lên cao Đem ánh sáng hân hoan trên trời Rọi vào đời cho ta tinh cầu yêu thương Này thịt xương ta chưa mang theo Khi ngã xuống mê man tủi hờn Và về đây nghe nhau thở dài trong đêm Về đây nghe em, về đây nghe em Về đây cùng khóc trên sông nước buồn Chở lòng người trở về quê hương Chở hồn mình vào dòng suối mát Chở thật thà vào lòng dối trá Rồi nhặt hoa xin tạ chút ơn Hạnh phúc khi đã gặp nhau Về đây nghe em, về đây nghe lại tiếng xưa