Năm xưa, năm xưa Có chàng nho sinh thường hay về Ghé lại thăm cô hàng chè tươi Nàng cười đẹp như tiên Tóc mây đen tuyền che bờ vai nghiêng Áo bà ba the, má lúm đồng tiền mắt biếc đưa duyên Gái trai ưng ý, xứng lứa vừa đôi Lời thề son sắt sống chết thủy chung một lòng Nhưng mơ ước không cho kết thành nụ tình Gieo giông bão cho rơi những chùm hoa xinh Thắm thiết bao nhiêu, gắn bó bao nhiêu Khi xa nhau rồi tình ơi tiêu điều Nào ngờ tình nồng thắm bỗng đâu chia lìa Nàng còn lại niềm đau, niềm đau tái tê Rồi một chiều gió, rồi một chiều mưa Nàng buồn tình bỏ đi rất xa Năm năm trôi qua Cũng chàng trai hôm nào quay về Ghé tìm thăm cô bạn tình xưa Người người đều thương tâm Báo tin cô nàng âm thầm ra đi Em bỏ đi đâu? Chẳng lẽ tình buồn đến thế hay sao? Gió ơi, trăng hỡi nuối tiếc đầy vơi Giờ làm sao biết dấu vết em đâu đi tìm ♪ Nhưng mơ ước không cho kết thành nụ tình Gieo giông bão cho rơi những chùm hoa xinh Thắm thiết bao nhiêu, gắn bó bao nhiêu Khi xa nhau rồi tình ơi tiêu điều Nào ngờ tình nồng thắm bỗng đâu chia lìa Nàng còn lại niềm đau, niềm đau tái tê Rồi một chiều gió, rồi một chiều mưa Nàng buồn tình bỏ đi rất xa Năm năm trôi qua Cũng chàng trai hôm nào quay về Ghé tìm thăm cô bạn tình xưa Người người đều thương tâm Báo tin cô nàng âm thầm ra đi Em bỏ đi đâu? (Vì sao?) Chẳng lẽ tình buồn đến thế hay sao? (Hỡi em) Gió ơi, trăng hỡi nuối tiếc đầy vơi (nhớ thương) Giờ làm sao biết dấu vết em đâu đi tìm (người tình nay đã cất bước ra đi nơi nào) Em bỏ đi đâu? (Vì sao?) Chẳng lẽ tình buồn đến thế hay sao? (Hỡi em) Gió ơi, trăng hỡi nuối tiếc đầy vơi (nhớ thương) Giờ làm sao biết dấu vết em đâu đi tìm (người tình nay đã cất bước ra đi nơi nào) Em bỏ đi đâu? (Vì sao?) Chẳng lẽ tình buồn đến thế hay sao? (Hỡi em) Gió ơi, trăng hỡi nuối tiếc đầy vơi (nhớ thương) Giờ làm sao biết dấu vết em đâu đi tìm (người tình nay đã cất bước ra đi nơi nào)