Ngày nào một giấc mơ Đâu những đêm trăng mờ ai ngóng chờ Khi áng mây thành thơ nhẹ gió đưa Theo tiếng đàn thuyền mơ về bến xưa Một chiều mùa chiến chinh Xuân ngát hương thanh bình say mối tình Khi ánh trăng về vui đời thắm xinh Bên dáng huyền thầm mơ lúc tuổi xanh Nhớ những lúc sống bên nhau đêm nào Trăng cuốn đôi tâm hồn gửi về đâu Nhớ những tiếng hát say sưa êm đềm Tuy vắng xa nhưng lòng còn xao xuyến Dưới cơn mưa phùn nhẹ có hai kẻ khờ trên xe lướt nhanh Lách len qua dòng người vẫn đang ghì chặt tay ga lăn bánh Gấp phanh nơi đèn đường, đếm tay chờ còn ba giây đến xanh Và em nói yêu anh Bờ vai của anh là nơi mà em thấy yên bình nhất Em muốn nương tựa vào anh từ nay về sau mãi mãi Choàng tay khẽ ôm từ sau, làn hơi ấm tan vào nhau Em muốn nương tựa vào anh từ nay về sau mãi mãi Giữa đại lộ Đông Tây Có mình cầm đôi tay Giữa đại lộ Đông Tây, hah Nghẹn ngào niềm nhớ nhau Thương xót ai trăng sầu bên mái lầu Hay đớn đau vì câu chờ kiếp sau? Trăng úa màu, lệ dâng ướt ngàn sao Trái Đất vẫn cứ xoay, cuộc đời mai đây chẳng biết thế nào Nhưng em vẫn mong mình mãi như thế này Vẫn mãi sẽ nắm tay, mặc kệ trời mây có thay, có đổi Nhưng em vẫn mong mình mãi như thế thôi Giữa đại lộ Đông Tây Có mình cầm đôi tay Giữa đại lộ Đông Tây, hah Giữa đại lộ Đông Tây Có mình cầm đôi tay Bên dáng huyền thầm mơ lúc tuổi xanh Giữa đại lộ Đông Tây Có mình cầm đôi tay Giữa đại lộ Đông Tây, hah Giữa đại lộ Đông Tây Có mình cầm đôi tay Bên dáng huyền thầm mơ lúc tuổi xanh