11 giờ tối qua Cô ta đã nói chia tay và cách xa Vô tâm dập máy những tin nhắn chẳng hồi âm chìm vào im lặng Trái đất đứng lại nghe hồn tôi đóng băng Vậy là phai cánh hoa Y như nguồn sống trong tôi bị tách ra Nơi căn phòng trống co ro bóng hình chàng trai, một mình thất tình Thức trắng đêm dài 11 giờ tối trái ngang câu chuyện cũng dở dang Vậy là người ấy đã mang tôi vào với vỡ tan Chuyện tình tôi lỡ làng Một mình ôm thở than Chỉ còn lại chút vấn vương xen vào lẫn gió sương Lặng thầm gặm nhấm tổn thương của tình yêu khó lường Thử hỏi khắp bốn phương Chẳng một ai hiểu được ♪ 11 giờ tối nay Lon bia còn đấy nhưng đã đủ đắng cay Đôi câu chuyện phiếm với mấy đứa bạn cả đêm mà chẳng vui nổi Tôi đang chơi vơi, buông lơi đang rơi vào bóng tối Vậy là chia tay rồi Cố gắng đến mấy em cũng chọn xa rời Anh cứ giữ mãi dư âm này đến bao giờ? Còn gì đâu cứ mong chờ 11 giờ tối trái ngang câu chuyện cũng dở dang Vậy là người ấy đã mang tôi vào với vỡ tan Chuyện tình tôi lỡ làng Một mình ôm thở than Chỉ còn lại chút vấn vương xen vào lẫn gió sương Lặng thầm gặm nhấm tổn thương của tình yêu khó lường Thử hỏi khắp bốn phương Chẳng một ai hiểu được Thôi em cứ cầm lấy Em cứ cầm lấy yên bình mặc anh với lỗi lầm ấy Anh quen rồi đấy bởi vì từ lúc trước đến bây giờ Chỉ là những cảm giác nơi em hững hờ (Đưa anh vào cơn mê) (Sâu thẳm như sơn khê) (Bằng lời yêu lê thê và) Nếu nuối tiếc anh chỉ tiếc tháng ngày Bên em quên nghĩ đến cay đắng này Sau đêm nay anh là kẻ trắng tay Thử hỏi xem đôi ta ai là kẻ thắng đây? Trả lời anh đi, em à (Rằng tại sao anh lại trở thành mong manh) (Tựa màu mực trong tranh đôi mắt buồn long lanh, 11 giờ tối) 11 giờ tối trái ngang câu chuyện cũng dở dang Vậy là người ấy đã mang tôi vào với vỡ tan Chuyện tình tôi lỡ làng Một mình ôm thở than Chỉ còn lại chút vấn vương xen vào lẫn gió sương Lặng thầm gặm nhấm tổn thương của tình yêu khó lường Thử hỏi khắp bốn phương Chẳng một ai hiểu được