Em đang ở đâu mà sao lại quên lối về Không còn em chẳng vấn đề Không còn nơi để nghĩ về Nằm nghe chiều mưa lòng thắt con tim đổi màu Mong rằng vơi đi nỗi sầu Như là chưa được bắt đầu Quên điều cần thiết, mà em từng biết Anh cũng chỉ là một vài chi tiết, mà em từng tiếc Bên trong anh như là đông trời tuyết, go on the street Trang giấy đó chắc không ai viết, cũng không ai biết Anh lạc trôi về nơi nào mơ hồ Em về nơi vẽ ra dòng sơ đồ Những muộn màng giờ em đã đốt Còn tượng vàng của anh đã rớt ♪ Anh lướt đi trong thành phố làn khói mù kín đêm Tất cả sự lựa chọn đó, có như ngọn gió hay không? do chính em Tất cả những vết mực màu, đôi tay đó anh vẫn còn dính lem No oh chuyến đi đó cũng chẳng còn đính tem Đêm đen trong suốt, nơi cơn mưa hiu hắt Em như là một viên thuốc, tan ra trong tích tắc Anh đốt lên thêm ngọn đuốc, cho cơn đông lạnh ngắt Anh thoát ra khỏi cảm xúc, do chính anh muốn ngắt Sài Gòn lúc 3 giờ đèn đường khiến anh buồn Cô đơn vẫn đang chờ nên anh luôn Sống với mơ hồ... (Sống với mơ hồ) Anh không biết điều gì cần thiết Sao anh lại tiếc? Một điều gì về chuyện tình của hai ta Điều gì của hai ta? Anh biết em đã gặp nhiều nỗi đau trong lòng Em xinh như một đoá bông hồng Em đang ở đâu mà sao lại quên lối về Không còn em chẳng vấn đề Không còn nơi để nghĩ về Nằm nghe chiều mưa lòng thắt con tim đổi màu Mong rằng vơi đi nỗi sầu Như là chưa được bắt đầu