Ngàn vì sao thao thức Đợi ngày ta nao nức về đây Về với ánh mắt mặt trời Ngày nắng vẫn xa vời Dòng người vẫn tiếp bước Còn ta vẫn nguyện ước được cho mình Một góc tối yên bình Giữa cơn bão vô hình Mấy ai hay thứ ta cần Mấy ai giữ bao nhiêu phần ước mơ Cho mình Một khoảng trời góc tối Một cuộc đời chơi vơi Tâm trí ta đang gào thét trong cơn bão giông Giữa mây ngàn Những giấc mơ còn đó nay giờ đã Hoá tro tàn Chỉ còn lại những xót xa vô vàn Nỗi nhớ dâng tràn Cơn mưa giông kia xé nát cả bầu trời Để riêng mình ta gặm nhấm ôm nỗi đắng cay trong đời Thức giấc sau cơn mơ ngày dài lê thê Rồi giật mình, vỡ lẽ nơi thực tại ê chề Còn gì ngoài vết thương không lành Hoài bão kia không thành Dòng thời gian vẫn trôi, không chờ đợi một ai Liệu ta đang hoài phí cả thanh xuân còn lại Giày vò cảm xúc đang nát nhàu Ngậm đắng nỗi đau về sau Mấy ai hay thứ ta cần Mấy ai giữ bao nhiêu phần ước mơ Cho mình Một khoảng trời góc tối Một cuộc đời chơi vơi Tâm trí ta đang gào thét trong cơn bão giông Giữa mây ngàn Những giấc mơ còn đó nay giờ đã Hoá tro tàn Chỉ còn lại những xót xa vô vàn Nỗi nhớ dâng tràn Cơn mưa giông kia xé nát cả bầu trời Để giờ mình ta gặm nhấm ôm nỗi đắng cay trong ta Đắng cay đắng cay đắng cay trong ta Cuộc đời nó như một câu chuyện vậy Có cả niềm vui lẫn nỗi đau Nhưng khi kết thúc bị quên lãng Nó sẽ biến mất, đến mức bản thân không còn nhớ đến