Tiếng gió ngàn vọng nơi rừng núi Sương phủ mờ chân mây Ai đã lên Tây Bắc uống rượu Nghe chuyện xưa kể rằng Có mối tình người con thần núi Với tiếng khèn say mê Trót đắm say nàng tiên giáng trần Đau khổ càng muôn phần Chàng vui với núi sông Nàng thổn thức nỗi lòng Đôi lứa hẹn trăm năm Chuyện tình theo gió mây Ngậm ngùi đành buông tay Lệ rơi khóe mắt lại cay Chàng Ô Quy Hồ đêm ngày Nuôi lòng thương nhớ Mong một mai tương phùng Vì đâu ban đầu gặp gỡ, để rồi ngẩn ngơ Để con tim nát tan? Trời xanh chia lìa hai ngã Bắt chàng trai hóa loài rùa đen mãi mãi xa nàng Để lại nỗi xót xa ♪ Thác trắng ngần giữa mây và núi Chim hót ngàn thông reo Sương khẽ rơi, ruộng thang ngút ngàn Đẹp tựa như cõi trời Tiếng hát ngọt ngào men tình ái Nay ướt nhoè mi ai Trót vấn vương chàng trai dưới trần Đau khổ thêm trăm lần Rừng ôm bao nhớ mong Đàn chim cất nỗi lòng Cho mối tình trăm năm Giờ tan theo gió mây Gạt lệ đành buông tay Lệ cay nào có ai hay? Chàng Ô Quy Hồ đêm ngày Nuôi lòng thương nhớ Mong một mai tương phùng Vì đâu ban đầu gặp gỡ, để rồi ngẩn ngơ Để con tim nát tan? Trời xanh chia lìa hai ngã Bắt chàng trai hóa loài rùa đen mãi mãi xa nàng Để lại nỗi xót xa ♪ Chàng Ô Quy Hồ đêm ngày Nuôi lòng thương nhớ Mong một mai tương phùng Vì đâu ban đầu gặp gỡ, để rồi ngẩn ngơ Để con tim nát tan? Trời xanh chia lìa hai ngã Bắt chàng trai hóa loài rùa đen mãi mãi xa nàng Để lại nỗi xót xa Tiếng sáo ai trập trùng chân mây cuối trời Ngàn hoa ban có thương tình ai chờ mong? Rồi vạn năm nơi thác tình yêu giờ ai còn nhớ mối tình Cảnh còn người đâu sao chẳng được bên nhau? Cảnh còn người đâu?