Thành phố ban đêm lạnh căm Tự mình ngẫm nỗi cô đơn mình thôi Nhìn phía xa bao bóng đen lạ kì Giật mình nhắc tên ai quên trở lại Vì sự thật lắm khi đau nhiều hơn thế Rồi lại thầm nghĩ do sương đêm bộn bề Vài lời chúc nhau vu vơ vụt qua Vội thầm ước mong được nhiều hơn nữa Bầu trời tối đen u mê nặng nề Hay thử nghĩ xem tại sao lại như thế Vì cuộc sống nay hơn lắm bon chen Mà thôi buông hết đi, làm chút hơi men Thì thôi buông hết đi những muộn phiền Mình lại cầm tay ai bước đi trong màn phố đêm Thả lời vào ly pha thêm chút điệu nhạc Rồi lạnh lùng chia tay em ngay nơi thành phố quen Bao nhiêu tâm tư anh đè ra nói, nhưng chưa thành câu Con tim như ánh sáng mờ trong tối, chẳng thể đợi lâu My baby giữ lấy trước khi, anh bắt chuyến taxi Rồi mãi biến mất đi khỏi nơi này, yah Lạc bước nơi thành phố đêm cho anh ngủ quên giữa những muộn phiền Vì chẳng thể tìm ra thứ ta cần, nên đành lê lết những cuộc men Thì thôi buông hết đi những muộn phiền Mình lại cầm tay ai bước đi trong màn phố đêm Thả lời vào ly pha thêm chút điệu nhạc Rồi lạnh lùng chia tay em ngay nơi thành phố quen (Quên đi những muộn phiền) Liệu em sẽ quên hết những muộn phiền này, ok? (Cầm tay ai bước đi trong màn phố đêm) Hãy bước đi trong màn phố đêm một mình, ok? (Thả lời vào ly pha thêm chút điệu nhạc) Yeah, vào thêm một chút điệu nhạc nữa thôi (Rồi lạnh lùng chia tay em ngay nơi thành phố quen) Yeah, yeah, yeah Tỉnh dậy nơi xa xôi không mặt trời Đành ngậm ngùi buông lơi chơi vơi quên thành phố đêm