Em đã ngồi đây một trăm năm Một ngàn năm hay cho dù vạn năm chẳng chờ ai Khi mà em vẫn chưa một lần Nói tiếng yêu khờ dại Thì anh đã tới cho em biết mong chờ ngày mai Khi cả hai ta chưa từng nói nhớ thương một ai Như là yêu đấy mà chẳng phải Ngại ngùng tình đầu đâu phai nhạt mau Và hãy kể cho em nghe về ngày hôm qua Ngày anh đã biết khóc thương cho một người đi xa Em chỉ muốn bước qua cô đơn cùng anh Đừng buồn anh ơi vẫn có em ở bên Và hãy kể cho em nghe về ngày hôm nay Ngày anh đã để em lặng lẽ ngồi một mình nơi đây Em buồn anh đâu hay Mong manh sương rơi trên tay này Dù lòng vẫn nhớ nụ cười anh hôm ấy Đi thẳng vào trái tim của em Ngẩn ngơ thẫn thờ, quên ngày quên đêm Ôm mộng tương tư để thương nhớ một người Vẫn đang yêu một người khác Hoá ra đây tình đơn phương Khiến tim không bình thường Dù cho buồn khóc thật nhiều, em vẫn muốn mình đừng rơi nước mắt Vì sao anh vẫn chưa đến cho em thôi mong ngày dài hơn đêm Hay anh đợi đến khi em đã trở về với hành tinh kia Trái tim em héo khô khi qua mùa đông Không ai còn ngóng trông khi ai về Vì sao anh chưa đến cho em thôi đợi mong Ngày không anh em vẫn sẽ tồn tại Như ngày mai không bình minh trời vẫn sáng Em vẫn thức giấc khi không có mặt trời kế bên em Như là yêu đấy mà chẳng phải Kế bên em Như là yêu đấy mà chẳng phải Mãi chẳng ai yêu mình Thì mình yêu Mãi chẳng ai yêu mình Thì mình yêu Vì sao anh chưa đến cho em thôi mong ngày dài hơn đêm Hay anh đợi đến khi em đã trở về với hành tinh kia Trái tim em héo khô khi qua mùa đông Không ai còn ngóng trông khi ai về mỗi sớm mai