Đã từ lâu kể khi hai ta ở cạnh nhau Vậy mà khi bước đi bên em luôn thấy người im lặng Làm mặt ngơ mỗi khi em cố tình bật đèn xanh Người đùa giỡn với trái tim em như thế không công bằng Thế có chắc là anh sẽ không bị rung động bởi em? Mưa tí tách ngoài hiên mà anh vẫn đưa em về dẫu bão giông Bước cứ bước cạnh sao chẳng nhận ra? Rằng người anh yêu đang gần bao nhiêu chính em mà Anh biết em thương anh mà! Sao lại không nói ra? Sao cứ trêu em như vậy? Anh thật là xấu xa Anh biết là anh quá đáng Nhưng trong lòng em là quá đáng yêu Yêu đương mà là con quỷ Thì anh đã có lá bùa kháng yêu Tuổi 18 còn đang học hành Anh còn sợ mẹ đánh Yêu là ngáo nên anh sợ lắm Mắc công lại lộn hình thoi với hình bình hành Như là phóng phi tiêu, cứ thấy em là vô tâm nà Chẳng cần suy nghĩ nhiều, có khi đây là sai lầm Khi thấy em buồn hết lần này tới lần khác Lại là anh đóng vai ác, cuộc đời em là bài hát Anh là nốt trầm duy nhất trong khuông nhạc Thế có chắc là anh sẽ không bị rung động bởi em? Mưa tí tách ngoài hiên mà anh vẫn đưa em về dẫu bão giông Bước cứ bước cạnh sao chẳng nhận ra? Rằng người anh yêu đang gần bao nhiêu chính em mà Anh biết em thương anh mà! Sao lại không nói ra? Sao cứ trêu em như vậy? Anh thật là xấu xa Thế, thế, thế là không Thế là không xanh chín rồi Gây thương nhớ rồi lại bỏ bê Thì đấy là không xanh chín rồi Thế, thế, thế là không Thế là không xanh chín rồi Gây thương nhớ rồi lại bỏ bê Thì đấy là không xanh chín rồi Anh theo đạo phật hay chúa mà em cứ thấy anh thờ ơ? Xe đò em chưa lỡ chuyến mà sao cứ thấy anh làm "ler" Anh ơi con tim này cô đơn lắm Đưa bàn tay em nắm Mình về chung một nhà Rồi ta yêu từ đây về già Vậy mà cứ thế suốt bao mùa trôi qua Anh lặng im và chẳng nói gì, câu chuyện kia không nên nói thêm vì Em không muốn chúng ta chỉ là bạn Qua thời gian rồi chắc sẽ thôi Em sẽ thích thêm một ai đó khác Thay anh bên em, đưa em ăn sáng Gọi là người yêu còn hai ta chỉ là bạn! Wow Thế, thế, thế là không Thế là không xanh chín rồi Gây thương nhớ rồi lại bỏ bê Thì đấy là không xanh chín rồi Thế, thế, thế là không Thế là không xanh chín rồi Gây thương nhớ rồi lại bỏ bê Thì đấy là không xanh chín rồi Thế, thế, thế là không Thế là không xanh chín rồi Gây thương nhớ rồi lại bỏ bê Thì đấy là không xanh chín rồi Thế, thế, thế là không Thế là không xanh chín rồi Gây thương nhớ rồi lại bỏ bê Thì đấy là không xanh chín rồi (Tức á!)