Phố vẫn còn khắc tên hai chúng ta Anh vẫn còn yêu em rất đắm say Dù thời gian như mây trôi Tình yêu ấy vẫn mãi nguyên vẹn Đến một ngày, anh biết anh phải đi Đến lúc này, anh biết anh mất tất cả Chìm thật sâu trong màn đêm Làm sao cho em hiểu anh đau thế nào Sợ rằng mãi mất hết ký ức, mất hết yêu thương Sợ rằng mai anh không thế nhớ mãi gương mặt người Sợ giọt mưa đêm rơi buốt giá Mà anh chẳng thể sưởi ấm trái tim em Tình là đau khi yêu khi mơ, nhớ thương một người Mà duyên số không cho ta đi đến cuối cuộc đời Chỉ cần em bên ai hạnh phúc Thì anh khóc bằng nụ cười Nhìn không em ơi? Mặt trăng đêm nay, ôi sao thật xa vời Nó cứ ngây thơ, bơ vơ giữa trời chờ cơn gió tới Nhưng gió đâu có tới Cơn gió vội, tự gió thổi Và thôi mây che khuất nó rồi lại biến mất đi thật lâu Đâu phải khóc là nước mắt anh rơi Đâu phải miệng anh cười là trong lòng anh vui đâu Anh chờ cho thời gian trôi đi thật mau Rồi qua đêm nay, thay mặt trăng sẽ là một mặt trời Đến một ngày hơn khi anh có em Sống chẳng còn ý nghĩa khi anh mất em Là anh mất hết hơi thở Là anh mất hết những hi vọng cuối cùng Sợ một mai ánh sáng sẽ không ghé qua nơi anh Sợ một mai anh không còn thấy anh trong mắt em Sợ một mai mưa giăng khắp lối Mà anh chẳng thể tìm nắm lấy tay em Tình là đau khi không thể lo lắng cho một người Người mà ta ngỡ sẽ mãi đi đến cuối cuộc đời Chỉ cần em bên ai hạnh phúc Thì anh khóc bằng nụ cười Sao trong con tim anh vẫn còn yêu nhưng phải làm gì đây Làm sao để buông tay em mãi mãi? Sợ rằng mãi mất hết ký ức, mất hết yêu thương Sợ rằng mai anh không thể nhớ mãi gương mặt người Sợ giọt mưa đêm rơi buốt giá Mà anh chẳng thể sưởi ấm trái tim em Tình là đau khi không thể lo lắng cho một người Người mà ta ngỡ sẽ mãi đi đến cuối cuộc đời Chỉ cần em bên ai hạnh phúc Thì anh khóc bằng nụ cười